Lừa dối, giả tạo vốn là điều ai cũng ghét. Nhưng với “nữ hoàng nói dối” Joo Yoo Rin (Lee Da Hae) trong “Cô em họ bất đắc dĩ”, những lời dối trá, những giọt nước mắt giả tạo của cô lại từng cứu sống một con người và mang đến cho cô một chàng công tử…
“Cô em họ bất đắc dĩ” kể về Ju Yoo Rin, một hướng dẫn viên du lịch giỏi tiếng Anh, Hoa, Nhật và ưa nói dối. Seol Gong Chan (Lee Dong Wook), người thừa kế một tập đoàn khách sạn lớn, vì căn bệnh của ông nội, đã yêu cầu Yoo Rin giả làm cô em họ mất tích của mình để hoàn thành tâm nguyện cho ông. Yoo Rin và Gong Chan từ hai người xa lạ, thậm chí căm ghét nhau, lại trở thành “anh em họ hờ” sống cùng dưới một mái nhà. Nhiều tình huống dở khóc dở cười xảy ra đã khiến họ thêm xích lại gần nhau và rồi yêu nhau lúc nào không hay biết. Cuộc tình bắt đầu từ sự dối trá ngọt ngào ấy tất nhiên không thể thiếu những người thứ 3: Kim Sae Hyun (Park Si Yeon), ngôi sao quần vợt, bạn gái cũ của Gong Chan và Seo Jeong Woo (Lee Jun Ki) một chàng trai ăn chơi, đến khi gặp Yoo Rin mới nhận ra thế nào là tình yêu đích thực.
Vẫn là câu chuyện tình yêu tay ba quen thuộc, thế nhưng trong số những phim Hàn Quốc gây chú ý nhất vài năm trở lại đây, tình yêu, tình bạn trong “Cô em họ bất đắc dĩ” đã mang đến một nét riêng. Chính sự không hoàn hảo của các nhân vật mới là thế mạnh để “Cô em họ bất đắc dĩ” trở thành bộ phim đáng chú ý, chứ không phải là câu chuyện đầy phép màu thường thấy trong các drama Hàn.
Bạn sẽ thắc mắc, vậy trong “Cô em họ bất đắc dĩ”, cái gì đã giúp tình yêu chiến thắng, nếu không phải là thứ phép màu quen thuộc ấy? Giả dối ư? Không, đó chỉ là định mệnh lồng trong sự may mắn, là sự chân thật ẩn trong những lời nói dối cố tình, là những rung động trong tận sâu tâm hồn mà chỉ những người thực sự yêu nhau mới có thể nhìn thấy và thấu hiểu, để kịp níu người kia ở lại bên đời mình như một lẽ tự nhiên.