Thung Lũng Kiến - Minuscule: La Vallée Des Fourmis Perdues (2014)
Thung Lũng Kiến là một bộ phim hoạt hình dí dỏm tại một vùng đất nhỏ, chiến tranh nổ ra giữa hai loài kiến với mục đích tranh giành mấy món đồ bỏ lại sau buổi picnic. Một chú bọ rùa mạnh mẽ và gan dạ bị kẹt giữa hai bên. Bọ rùa kết bạn với một trong những chú kiến đen tên là Mandible. Bọ rùa giúp Mandible cứu tổ kiến khỏi cuộc tấn công của đám kiến lính đỏ, dẫn đầu bởi một con kiến đáng sợ tên là Butor. Cuộc phiêu lưu diễn ra trên mặt đất, qua những hòn đá, cành cây, dòng suối. Đây là bộ phim đầu tiên pha trộn giữa phong cảnh thật và hoạt hình, quay bằng máy lập thể 3D. Chỉ có âm thanh tự nhiên, không có lời thoại.
Mùa hè năm lớp 11 lên 12, tôi tập tành uống cà phê. Hôm ấy là ngày thứ ba của tuần nghỉ hè đầu tiên. Mãi gần trưa, tôi mới ngủ dậy. Sau bữa ăn nhẹ, tôi pha một cốc cà phê ra ban công ngồi, đặng ngắm nghía những đám mây đen to như đàn khủng long đang tiến quân che kín bầu trời. Ngay khi chạm môi vào làn cà phê ấm thơm, trong đầu tôi “bíng boong suy nghĩ. Phim Thung Lung Kien Phải mua một cái cốc cà phê. Một cái cốc xinh đẹp, chuyên dụng chắc chắn sẽ làm cà phê ngon lành hơn.” Nói rồi, tôi điện thoại rủ Nguyên cùng shopping mua cốc. Tuy lèm bèm đôi chút về thời tiết, cậu cũng đến.
Vừa bước vào siêu thị thì trời nhỏ giọt mưa đầu tiên. Tôi tần ngần rất lâu trước quầy sành sứ, cầm lên bỏ xuống mấy chục cái cốc. Nhiều cái rất lạ, rất bắt mắt nhưng không làm tôi vừa ý. Xem Phim Thung Lũng Kiến Tôi tìm kiếm một chiếc cốc mà chỉ vừa chạm tay vào, cảm giác “phải rồi, chính nó” sẽ lan tỏa từ các tế bào da ở vùng tiếp xúc sang các tế bào da lân cận, rồi cứ thế lan khắp thân người. Lan truyền giống như hiệu ứng domino. Nguyên chờ tôi, đứng ngắm nghía những chiếc đĩa pha lê nhập khẩu ở quầy đối diện. Tôi cầm lên một chiếc cốc màu hồng. Không hề xuất hiện cảm giác lan truyền mong muốn. Nhưng khiến tôi thích thú chính là chiếc cốc màu xanh dương đặt cạnh. Một cặp cốc hồng và xanh – hồng cho con gái và xanh cho con trai. Hai tay cầm cặp cốc ấy, tôi hí hửng bước đến bên Nguyên.
Tôi nhìn sâu vào đồng tử mắt cậu ấy. Đồng tử bình thường là nói thật. Đồng tử nhỏ hẹp là nói dối. Sao tôi lại thấy đôi đồng tử ấy to đùng như cái chén thế kia?! Tôi định nói một lời nào đó để tình thế bớt tẽn tò, nhưng ngặt không một âm hơi bật ra. Minuscule: La vallée des fourmis perdues Nguyên nhìn tôi, mím môi một cái rồi bỏ đi. Cậu ấy không đưa tôi về. Tôi không chủ động liên lạc với Nguyên sau đó. Cậu ấy cũng vậy. Suốt hai tháng đầu mùa hè, ngày ngày tôi đón xe buýt ra ngoại thành học làm gốm. Lần đầu tiên, tôi tham gia một hoạt động mà không có Nguyên. Tôi trống trải và buồn bực ghê gớm. Cứ như là bước ra khỏi nhà mà quên chải đầu, ngoại hình thiếu tề chỉnh nên kém tự tin. Sang ngày thứ hai. Sang ngày thứ ba …Chúc các bạn xem phim vui vẻ.